Tác dụng của phương án 0 tuổi
Đọc “Phương án 0 tuổi”, tôi lại thấy mình được khích lệ, được thúc đẩy tiếp tục làm công việc giáo dục của mình: “Nếu chỉ dừng ở việc phát triển toàn diện trình độ chung, rất có thể vẫn chỉ đào tạo ra những con người theo mô hình “số lượng”. Do đó, ngay từ bây giờ, chúng ta phải cùng lúc thực hiện giáo dục toàn diện cho trẻ, phải đặc biệt chú ý khơi dậy và phát triển tiềm năng của trẻ một cách tối đa, hợp lý và khoa học, để trẻ có thể phát triển một cách toàn diện nhất cả về thể chất lẫn tinh thần.
Câu chuyện Vì sao đít khỉ lại đỏ?
Như tháng Năm năm nay, khi dạy các cháu kiến thức tự nhiên hai vật cọ xát vào nhau sẽ sinh ra nhiệt, tôi đã sáng tác ra câu chuyện “Vì sao đít khỉ lại đỏ?”: Có một bầy khỉ suốt ngày chỉ ham chơi. Chúng chơi trò đó suốt năm suốt tháng, nhưng lâu dần cảm thấy chán, không thú vị như trước nữa. Nhưng sẽ chơi trò gì tiếp đây? Không con nào nghĩ ra được cách giải quyết hay, do đó, trong bầy khỉ, con thì nằm ngủ suốt ngày, con thì bắt rận dưới ánh Mặt Trời, con nào cũng lười nhác.
Một hôm, có con sói đi đến, một con khỉ nhìn thấy liền vui vẻ hét lên: “Anh Sói đến rồi, anh Sói đến rồi!” Những con khỉ khác còn đang ngủ thì ngồi bật dậy, con đang ngồi thì hướng mắt chú ý, tất cả vỗ tay và nói: “Xin chào, xin chào!” Sói ta chưa bao giờ nhận được sự tôn trọng và yêu quý như vậy, nên rất vui sướng. Nó liền vẫy tay chào: “Xin chào các em khỉ!” “Các em có khỏe không?” Câu nói chưa dứt, Sói đã đứng trước mặt bầy khỉ. Nó nhìn dáng vẻ buồn bã ủ dột của từng con khỉ, và hỏi: “Các em sao thế? Có chuyện gì à?” Một con khỉ trả lời: “Anh Sói ơi, anh là người thông minh nhất, anh nhanh nhanh nghĩ cách giúp bọn em. Bọn em cả ngày chỉ biết chuyền cành, thật vô vị, cái trò đó làm bọn em buồn chết đi được!” Sói ta thấy vậy cười ha hả: “Chuyện này dễ thôi, dễ thôi.” Bầy khỉ nghe thấy Sói nói có cách đều nhảy cẫng lên vui sướng. Nhìn dáng vẻ sốt ruột của lũ khỉ, mắt Sói đảo liên hồi nói: “Song…” Một con khỉ già khi nghe Sói nói như vậy đã biết ngay Sói có ý gì. Khỉ già vội vàng nói: “Anh Sói yên tâm, chỉ cần anh nghĩ ra trò chơi hay hay cho bọn em, bọn em nhất định sẽ cảm tạ anh,” nói xong liền dắt hai chú khỉ nhỏ leo lên cây hái quả. Sói ra nghe vậy rất hài lòng, hôm sau dẫn bầy khỉ đến một cái cầu trượt lớn. Cây cầu trượt này cao như tháp truyền hình, dài bằng đoạn đường từ Lâm Hà đến Đinh Khẩu, bầy khỉ sung sướng vô cùng khi nhìn thấy chiếc cầu trượt. Một con khỉ vui sướng tột cùng, tay chân khua loạn lên và nói: “Cái này hay quá, khi nào nhớ mẹ, muốn trở về Đinh Khẩu, tôi sẽ không phải đi ô tô nữa…” Sau khi sói lắp xong cầu trượt, bầy khỉ liền ngồi lên hết từ lâu. Sói ta vừa hét lên một tiếng “chuẩn bị”, bầy khỉ đã tranh nhau trượt xuống. Mới đầu tiếng cười nói còn rộn rã khắp nơi. Không lâu sau, tiếng khóc tiếng hét ầm ĩ vang lên. Chỉ nghe thấy những tiếng kêu: “Mẹ ơi, đau quá! Mẹ ơi…” Tiếp đó thấy khói bay lên từ phía sau bầy khỉ, chỉ ngửi thấy mùi lông bị đốt, mùi thịt nướng nhưng vì cầu trượt vừa dài, vừa dốc, tốc độ trượt quá nhanh, muốn dừng cũng không thể được. Đợi đến khi trượt đến Đinh Khẩu, lớp lông dưới đít khỉ đã bị đốt cháy, da cũng bị đốt cháy sém, có con còn bị cháy cả thịt. Con nào con nấy đau không đứng dậy nổi, cuối cùng phải bò từ Đinh Khẩu về Lâm Hà. Sau hơn một tháng nằm viện, mông đã khỏi, nhưng lông không thể mọc lên được nữa, còn để lại sẹo, từ đó khỉ có cái đít đỏ.