Một lần, nhân sinh nhật bố tôi, tôi mua về một con gà. Tôi liền chặt một chiếc đùi gà và một phần ức gà để dành trong bát cho ông. Khi tôi đang định mang tới cho ông, phát hiện ra Điền Thần đang cầm đùi gà lên ăn. Nhìn thấy tôi, cháu vội vàng bỏ xuống, cầm miếng xương trên bàn lên và nói: “Mẹ ơi, con gặm xương.” Lúc đó, quả thật tôi rất thương con, định để cháu ăn nốt, song tôi đã nén lòng. Tôi lập tức chuyển “công lao” sang cháu, nói to với bố cháu: “Nhanh lên, con gái anh sắp mang đùi gà cho ông rồi đây này!” Cháu vui vẻ đi theo tôi. Bà nội thấy chiếc đùi hà in đầy vết răng liền hỏi cho chuyện gì, Điền thần đỏ mặt trả lời: “Điền Thần không ngoan, định ăn đùi gà của ông.” Bà cảm động rơi nước mắt nói: “Điền Thần thật biết kính trọng và hiếu thảo với người già.”
Lần này, mặc dù cháu chưa được ăn ngon, song cháu đã nhận được sự cổ vũ từ mọi người trong gi đình, hiểu được hành vi tốt và không tốt sẽ mang lại gì cho bản thân. Đây là điều tôi đã cảm nhận được từ ánh mắt và thần thái của cháu. Sự đầy đủ về mặt tinh thần tốt hơn rất nhiều so với hưởng thụ vật chất. Giờ đây, bất luận ăn cái gì, Thần Thần đều để dành cho người khác phần to và ngon hơn, với cháu điều đó đã trở thành lẽ dĩ nhiên, không một chút miễn cưỡng.
Tình yêu con ai ai cũng có, nhưng nếu chỉ đáp ứng đầy đủ về mặt vật chất cho con thì chưa được, dựa vào nhiệt tình và phương pháp đơn giản để giáo dục trí tuệ cho con cũng chưa đủ, chỉ có bồi dưỡng nhằm giúp con phát triển toàn diện về thể lực, trí tuệ, đạo đức, thẩm mỹ mới có thể khiến chúng trở thành những mầm non ưu tú.