Sau khi Lữ Siêu vào học trung học cơ sở, các hoạt động ở lớp rất nhiều như sinh nhật bạn cùng lớp, nộp quỹ lớp… Mỗi tháng chúng tôi đều cho cháu năm đồng để cháu tự lập quỹ riêng, tiêu bao nhiêu, còn thừa bao nhiêu đều ghi vào sổ. Còn nhớ khi cháu học lớp Năm, có một dịp nhà trường tổ chức đi viếng mộ ở nghĩa trang liệt sỹ. Do cháu còn nhỏ, mang theo đồ ăn không thuận tiện, chúng tôi đã cho cháu mười nhân dân tệ để buổi trưa cháu ăn cơm, mua kem và mua đồ uống, nhưng chỉ cho phép cháu tiêu năm đồng, tiền thừa nhất định phải đưa đủ cho bố mẹ. Chúng tôi cố ý làm như vậy là để kiểm tra cháu.
Hơn bốn giờ chiều, Lữ Siêu trở về nhà, mặt đỏ bừng bừng, mồ hôi đầm đìa, vừa vào cổng đã nói với chúng tôi: “Bố mẹ ơi, con sắp chết khát rồi, cả ngày mà không được uống một ngụm nước nào.” Chúng tôi hỏi cháu: “Chẳng phải bố mẹ đã cho con tiền rồi sao?” Cháu kể với chúng tôi, con mua một bát mì hết hai đồng, mua bộ sách Giới thiệu cuộc đời các liệt sỹ hết ba đồng rưỡi, còn thừa năm hào chỉ đủ mua một que kem. Chúng tôi hỏi cháu thế năm đồng tiền thừa đâu. Cháu nói bố mẹ không cho tiêu mà và thò tay vào trong túi lấy tiền giao vào tay chúng tôi. Cháu còn nói: “Con thà mua sách chứ không muốn mua hết đồ ăn”. Câu nói của cháu làm chúng tôi rưng rưng nước mắt, ôm chặt con vào lòng, khiến cho cháu cảm thấy khó hiểu nghiêng đầu hỏi: “Con đã làm sai điều gì phải không ạ?”
Để mở rộng tầm nhìn, rèn luyện tâm tính, tăng cường trí thức cho Lữ Siêu, và cũng nhằm tìm được một số lời giải thích mà trong sách vở không có, đồng thời cũng để giáo dục truyền thống cách mạng cho cháu, chúng tôi đưa cháu đi chơi các địa điểm như: Bắc Kinh, Thiên Tân, Thành Đô, Trùng Khánh, Vũ Hán; còn đưa cháu đi tham quan các danh lam như Trường Thành, Cố Cung, Nga Mi Sơn, Đông Sơn, Tam Hiệp Trường Giang, Đập Cát Châu… nhằm hun đúc thêm tình yêu quê hương đất nước của cháu. Chúng tôi còn đến thăm chuyên gia giáo dục sớm – Giáo sư Phùng Đức Toàn, căn cứ vào đặc điểm của Lữ Siêu, xin giáo sư tư vấn Lữ Siêu sau này nên phát triển theo hướng nào và chúng tôi đã thu được rất nhiều điều bổ ích.
Xuân hạ thu đông, thời tiết nóng rồi lại lạnh. Lữ Siêu của chúng tôi từ một đứa trẻ sơ sinh đã trở thành một học sinh lớp Tám khi tròn 10 tuổi. Trong mười năm qua, khó có thể dùng một con số chính xác để đo đếm hết được bao nhiêu tâm huyết và thời gian mà chúng tôi đã dành cho cháu. Hàng nghìn hàng vạn lời nói cũng chỉ đúc kết được trong một câu: “Cày sâu cuốc bẫm, ươm hạt giống tốt”. Song, cùng với nỗi vất vả nhọc nhằn của chúng tôi, những niềm vui và mật ngọt cũng lớn hơn rất nhiều.