Dạy trẻ dưới một tuổi học chữ là điều mà mỗi ông bố, bà mẹ đều có thể làm được. Khi dạy Điền Thần học chữ, tôi thường xuyên nghe người khác nói: “Đừng làm con mệt thế, mong con thành tài có nhất thiết phải nhẫn tâm như vậy không!” Nhưng tôi kiên quyết không dao động, bởi chỉ có người đích thân thực hiện mới hiểu rằng họ đã mang lại niềm vui vô bờ cho con trẻ.
Khi dạy con học chữ, tôi luôn chú trọng hai việc là truyền thụ tri thức và bồi dưỡng trí tuệ, tôi để cháu học chữ qua việc chơi trò chơi, tiếp thu giáo dục với một tâm trạng vui vẻ và trong vô thức hình thành nên thói quen tập trung và tự giác tìm hiểm tri thức. Lúc đầu, chồng tôi viết chữ bằng mức độ lên một tấm bìa vuông màu trắng (do và trắng dễ dàng phân biệt với nhau, hơn nữa đây là các mầu trẻ con rất thích). Tôi lấy ra một tấm bìa cho con nhìn, sau đó dạy cháu đọc hai lần, tiếp theo giấu ở sau lưng. Trí tò mò đã thôi thúc cháu đi tìm bìa chữ khắp nơi. Tôi rất vui mừng khi đã thu hút được sự chú ý của cháu. Tôi lại dạy cháu đọc hai lần, cháu đọc rất chính xác.
Não của trẻ dưới một tuổi giống như một tờ giấy trắng, viết lên đó cài gì thì nó sẽ tiếp nhận cái ấy. Việc cháu biết chữ cũng giống như cháu bắt đầu biết bình sữa mà thôi. Cháu không cảm thấy có khó khăn hay áp lực mà cứ ngỡ là đang chơi, trẻ ở thời kỳ này đều vui vẻ tiếp thu bất kỳ ảnh hưởng nào từ bố mẹ, cháu vẫn chưa có suy nghĩ chủ động yêu cầu điều gì đó nên cháu vẫn chưa có tâm lý phản kháng.
Khoảng ba tuổi, trẻ đã biết quyết định hành vi của mình theo sở thích, khi ấy việc dạy trẻ sẽ không còn dễ dàng nữa. Vì vậy cha mẹ cần nắm được thời kỳ “hoàng kim” trong giai đoạn đầu của trẻ là điều vô cùng quan trọng. Hơn thế nữa, khi mới bắt đầu, mỗi lần chỉ nên dạy trẻ nhận biết một hoặc hai chữ, thời gian không qua hai phút, dạy theo phương pháp ấy vừa không tốn sức lại đạt hiệu quả cao, tại sao chúng ta không thử thực hiện xem sao?