Thiên nhiên là một cuốn sách với những nội dung cực kì phong phú. Ở đó có non xanh nước biếc, có gió mây, có sấm chớp, có tri thức, có phong cảnh và biết bao điều mới lạ, mang tới thật nhiều niềm vui cho cuộc sống. Thiên nhiên chính là một môn học bắt buộc trong giáo dục sớm.
Trong điều kiện có thể, các bậc cha mẹ nên thường xuyên đưa trẻ đi du lịch hoặc đi dã ngoại, để chúng có cơ hội tiếp xúc với sông suối, mặt đất, đại dương, rừng cây và thảo nguyên; hiểu biết nhiều hơn về sự thay đổi khí học cùng các loài động vật, thực vật và khoáng vật. Ngay từ rất sớm, người xưa đã hiểu rằng trẻ nên biết nhiều vè tên của các loại hoa, lá, cỏ, cây, chim, thú, côn trùng và cá. Bởi những ân huệ mà thiên nhiên mang lại cho con người được thể hiện ở nhiều phương diện, không chỉ là quần áo, thực phẩm mà còn là suối nguồn nuôi dưỡng tinh thần con người.
Rất nhiều gia đình cũng thường xuyên đưa con đi công viên chơi, song không hề có một mục đích rõ ràng nào. Trẻ ngoài việc được vận động cơ thể, hít thở bầu không khí trong lành ra, hầu như không thu hoạch được thêm điều gì. Sau một ngày vui chơi thỏa thích, về tới nhà, trẻ chỉ có thể nói một câu: “Hôm nay con cùng bố đi công viên chơi”. Đó là do chúng thiếu đi sự hướng dẫn của người lớn.
Các bậc cha mẹ khi đưa con ra ngoài chơi, cần phải sắp xếp cho con một số hoạt động nhất định, ví dụ như nhặt đá, bắt côn trùng, nhận biết tên của các loại cây, tìm các cây làm thuốc, học câu cá, xem mọi người săn bắn, quan sát khí tượng, nghe các câu chuyện truyền thuyết dân gian… Sau đó, cùng con thảo luận về những điều đã được mắt thấy tai nghe, khuyến khích trẻ không ngừng đưa ra câu hỏi, yêu cầu con khi về nhà sẽ kể lại cho ông bà nghe… Chỉ khi được hướng dẫn như vậy, trẻ mới hòa mình cùng thiên nhiên, lớn lên trong bầu sữa thiên nhiên ngọt lành.