Trường hợp cuả Archimedes không phải là độc nhất vô nhị. Ở Trung Quốc cũng có một em nhỏ tên là Thi Triển. Một hôm, khi đọc tới câu chuyện về các nhà khoa học, Thi Triển bỗng chạy tới bên mẹ, nói nhỏ vào tai mẹ rằng” “Mẹ ơi, sau này lớn lên con muốn trở thành một nhà khoa học”. Người mẹ không hề tỏ ra ngạc nhiên hay trách móc con trai mà ngược lại còn vui vẻ, điềm tĩnh, ân cần nói với con: “Tất nhiên rồi! Con có biết vì sao bố đặt tên con là Thi Triển không? Là vì bố tin rằng sau này con lớn lên sẽ thể hiện tài năng của mình trong công việc hiện đại hóa và xây dựng đất nước.” Được lý tưởng và niềm tin sau sắc ấy cổ vũ cùng với sự tự tin vào bản thân, cộng thêm sự khích lệ của cha (cha cậu bé chỉ là một người công nhân bình thường có trình độ trung học cơ sở), Thi Triển đã không ngừng phấn đấu vươn lên, chăm chỉ tự giác học tập, năm 13 tuổi cậu đỗ thủ khoa của trường Đại học Khoa học Kỹ thuật Trung Quốc. Hiện nay, cậu đang theo học Tiến sỹ ở nước ngoài. Tôi cầu chúc cho cậu sẽ trở thành Archimedes của Trung Quốc trong tương lai.
Tất nhiên, lý tưởng dạy con không nằm ở việc chúng ta mất nhiều thời gian công sức để đặt tên cho con, thế nhưng khát khao dạy con thành tài bao giờ cũng khát khao cháy bỏng nhất. Các bạn có biết không, việc cha mẹ theo đuổi lý tưởng lớn lao có thể trở thành một sức mạnh kỳ diệu, nó sẽ thấm dần vào tâm hồn trẻ thơ, mang lại cho chúng sức mạnh và lòng dũng cảm để có thể tự tin bước trên con đường sự nghiệp của riêng mình.