Thế nào là sự phát triển đầy đủ của con người? (4)

Trong bệnh viện là cả một thế giới riêng. Cuộc sống đầy đau khổ trên giường bệnh khiến Nhiệm Hoàn từ nhỏ đã cảm nhận một cách sâu sắc những ngọt bùi cay đắng của cuộc đời và tình yêu của cha mẹ dành cho con cái. Em đã tận mắt chứng kiến có những em nhỏ khi nhập viện còn khỏe mạnh nhưng do mắc bệnh nan y nên chẳng bao lâu sau đã qua đời, khiến cha mẹ và người thân trong gia đình khóc tới chết đi sống lại, bản thân Nhiệm Hoàn cũng nước mắt nhạt nhòa.

Ngược lại, cũng có những em nhỏ cha mẹ phải bế vào nhập viện, nhưng sau những ngày điều trị đã khỏi bệnh và xuất viện, cha mẹ rất đỗi vui mừng cảm ơn các bác sỹ, tíu tít mời mọi người ăn kẹo chung vui, Nhiệm Hoàn cũng cảm thấy vui lây. Cũng có những em nhỏ tuy bệnh chưa khỏi hẳn nhưng phải xuất viện vì những nguyên nhân nào đó, Nhiệm Hoàn vừa nhìn theo vừa thở dài buồn bã.

Còn cuộc sống của bản thân Nhiệm Hoàn thì sao? Nó giống như những gì mà sau này cô đã viết: “Những tiếng kẽo kẹt nơi giường bệnh chính là bài ca thời thơ ấu của tôi”. “Cứ hai ba tháng phải nhập viện một lần khiến rất nhiều người không còn muốn cho gia đình tôi vay tiền nữa. Anh trai tôi trông thấy người khác ăn sôcôla cũng đòi bố mẹ mua cho, liền bị bố mẹ tôi mắng: “Nhà chúng ta còn có thể ăn sôcôla hay sao?”

Tôi chứng kiến cảnh ấy và tự nói với lòng mình: “Sau này lớn lên, tôi nhất định sẽ làm việc hết mình để kiếm thật nhiều, thật nhiều tiền, tôi sẽ không bao giờ để bố mẹ phải đi vay tiền người ta nữa, để cho anh trai tôi có thể thưởng thức vị ngọt những thanh sôcôla và được ăn cơm…” Cuộc sống ấy khiến Nhiệm Hoàn sớm hiểu được cuộc sống ngay từ thời thơ ấu. Nhìn thấy những cô y tá đêm ngày không ngủ đắp chăn cho mình, Nhiệm Hoàn không khỏi rơi lệ…

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!