Xét về mặt logic học, đây là một bức thư với những suy nghĩ thật hoang đường, nhưng đã thể hiện tư tưởng và tình cảm của cháu. Bố ôm cháu vào lòng và biểu dương cháu, mẹ khen cháu đã biết viết thư và lại hướng cháu nâng cao trình độ nhận thức. Mẹ hỏi: “Ông de Vinci của hơn 400 năm trước con có thể sống đến bây giờ không? Ông ấy còn có thể vẽ gấu chó cho con không! “Ông de Vinci là người nước nào, ông có đến học ở trường tiểu học Branch (một trường tiểu học gần nhà Tiểu Kiệt) được không!” Những câu hỏi của mẹ khiến cả nhà cười vui vẻ.
Hơn bốn tuổi, bé Tiểu Kiệt đã được bơi lội trong biển tri thức, cháu đã bắt đầu biết suy nghĩ và có chí tiến thủ, một buổi tối, một tay cháu cầm tờ giấy, tay kia lúc tìm vật nào đó trong ngăn kéo, bó hỏi cháu tìm gì, cháu nóitìm hồ dán để dán tờ giấy này lên tường. Bố cháu cầm tờ giấy lên xem, trên đó có viết:
Người thông minh – tận dụng thời gian, người ham hiểu biết – nắm bắt thời cơ.
Kẻ ngu xuẩn – chờ đợi thời gian, kẻ tự mãn – từ bỏ cơ hội.
Người chăm chỉ – quy trọng thời gian, người có chí – thắng cả thời gian.
Kẻ lười nhác – bỏ lỡ thời gian, kẻ sống không có mục đích – tiêu tốn thời gian.
Tiểu Kiệt đã chép những câu này trong sách. Bố cháu hỏi tại sao lại phải dán những câu nói này lên tường, cháu trả lời: “Con muốn làm người thông minh, người ham hiểu biết, người có chí như trong này nói và tặng kẻ ngu xuẩn, tự mãn, lười nhác, không có mục đích cho bố nhé!”
Thời thơ ấu quyết định cả cuộc đời của con người, nó chính là mùa xuân của cuộc đời mỗi con người, chúc các ông bố bà mẹ trên khắp thế gian này nắm bắt thời cơ gieo mầm trong mùa xuân!
Bài viết trên ghi lại những quan sát của chúng tôi khi bé Tiểu Kiệt lên bốn tuổi và học lớp ba. Hai năm sau tức năm 1987, bài viết này đã được đăng trong cuốn sách “Làm thế nào để trẻ thông minh thành tài” do Nhà xuất bản Khoa học Kỹ thuật Liêu Ninh phát hành.
Qua bài viết có thể thấy, sự phát triển sớm của Tiểu Kiệt rất tốt, tố chất cơ bản của cháu rất cao, điều này đã là điểm khởi đầu tốt với những ưu thế phát triển, chuẩn bị đầy đủ cho quá trình nâng cao “tố chất tự phát triển” sau này.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đã sáu năm từ ngày bài viết trên được đăng, giờ đây Tiểu Kiệt đã 12 tuổi. Năm này cháu thi đỗ vào một trong những trường đại học nổi tiếng nổi tiếng của Trung Quốc – khoa Quang điện từ trường Đại học Khoa học Kỹ thuật Hoa Trung. Cháu là sinh viên đại học nhỏ tuổi nhất (hay có thể nói là sinh viên thiếu nhi) đã thi đỗ kỳ thi đại học chững trên toàn quốc và vượt qua kỳ thi kiểm tra lại và phong văn của nhà trường.