Mùa hè năm 1992, có hai người Mỹ lớn tuổi đến Vũ Hãn để kể với chúng tôi tình hình của cháu nội, họ cho biết cháu rất hoạt bát vui vẻ, có nhiều tiến độ. Cháu nói lưu loát tiếng Anh Mỹ, mỗi tuần đến thư viện mượn sách 2 – 3 lần, hàng ngày về nhà nghe băng kể chuyện về tiếng Anh hoặc xem sách truyện tiếng Anh hơn một tiếng. Cháu còn biết dùng tiếng Anh để tự sáng tác truyện, cháu kể: “Cháu và em Khương Sơn lái một chiếc xe ôtô, sau khi phát hiện có rất nhiều người da đen trèo lên xe, hai chị em lái xe thật nhanh, xe ôtô lắc lư lắc lư, làm cho những người da đen đó rơi khỏi xe. Nhưng hóa ra đó chỉ là một giấc mơ.” Cháu nội thông minh như vậy, song mới đầu hai vợ chồng con trai tôi cho rằng ông bà nội ép cháu học nhiều quá. Sau này hỏi ra mới biết chúng tôi hoàn toàn dạy cháu theo phương pháo giáo dục sớm cho trẻ của “Phương án 0 tuổi”. Phuwowg pháp này đã khơi dậy tính chủ dộng của Viên Nguyên, nên cháu mới thông minh, giỏi giang như vậy. Hai người bạn Mỹ còn nhận xét: “Tài năng của cô bé thật là đáng quý.” Họ còn cho biết, tiếng Trung của Viên Viên cũng rất giỏi, cháu còn là “giáo viên” tiếng Trung của họ. Tất nhiên, đây chỉ là câu nói đùa, nhưng qua đó cũng thấy được rằng, Viên Nguyên đã tạo dựng được một hình ảnh đẹp trong lòng họ.
Mỗi lớp tiểu học ở Mỹ nhiều nhất chỉ có 20 học sinh, bởi lẽ nên giáo dục của Mỹ coi trọng tính sáng tạo của trẻ. Cuối mỗi học kì, các giáo viên đều đánh giá rất tố về Viên Nguyên: Viên Nguyên là một em bé rất có tài; tính tình vui vẻ, hòa nhã; học giỏi, thích đọc bài khóa theo cô giáo; em còn viết những câu chuyện rất hay trong nhật kỹ của mình, còn biết ghép viết rất nhiều chữ; em rất giỏi trong việc phân biệt các con số; em biết vẽ, gập giấy, cắt giấy thành các hình thù khác nhau, đây là “học sinh xuất sắc nhất”.
Nền giáo dục của Mỹ ngoài việc chú trọng tự do phát triển trí tuệ và năng lực, còn yêu cầu rất cao và nghiêm khắc việc rèn luyện thể chất. Một số môn thể dục còn yêu cầu cha mẹ học sinh phải luyện tập cùng. Ví dụ như môn bơi chẳng hạn, cứ cuối tuần người lớn phải đi bơi cùng trẻ. Gần đây con dâu tôi có viết thư về kể: “Viên Nguyên bây giờ đã không cần phao bơi nữa rồi, cháu đã có thể tự bơi ở bể bơi người lớn rồi ạ! Cháu rất tự hào, phơi nắng đen cháy, nhưng rất khỏe mạng, từ Noel năm ngoái đến giờ vẫn chưa bị ốm lần nào.”
Một năm học mới lại bắt đầu, chúng tôi hị vọng cháu học tốt, để nhận được ngày càng nhiều tin tốt lành.
Qua mấy năm áp dụng phương pháp giáo dục sớm cho trẻ, chúng tôi cảm nhận sâu sắc rằng đây là một môn khoa học cơ bản mà chúng ta không thể đo được độ sâu cũng như bề rộng của nó. Các gia đình nên coi trọng việc giáo dục trẻ ngay từ giai đoạn sớm, bản thân các bậc phụ huynh cũng nên thực hiện và tìm tòi. Kết quả của giáo dục sớm tốt hay xấu không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc của hàng nghìn hàng vạn gia đình, mà quan trọng hơn, nó sẽ nâng cao tố chất của người dân trên diện rộng, quyết định an ninh xã hội, cũng như sự giầu mạnh của quốc gia. Hiện nay, làn sóng phát triển kinh tế đang cuồn cuộn chảy trên mảnh đất Trung Hoa vĩ đại, nếu lấy một phần của bầu nhiệt huyết đó chuyển sang lĩnh vực phát triển trí tuệ và năng lực cho trẻ, đất nước và dân tộc Trung Hoa sẽ tràn trề hi vọng phát triển trong tương lai. Thu hoạch của chúng tôi trong mấy năm dạy cháu nội giống như một viên gạch nhỏ, giờ đây chúng tôi mang viên gạch đó ra ngoài. Mong rằng nó có thể giúp những bậc phụ huynh có hứng thú đối với vấn đề này, mài dũa được nhưng viên ngọc lớn hơn, cùng đóng góp công sức của mình cho sự phát triển thịnh vượng của đất nước.
Hồ Hiếu Kì
Số 6 toàn nhà 44 khu cán bộ nghỉ hưu không quân
Vương Gia Đôn, số 216 đường Hàng Không,
thành phố Vũ Hán