Rèn luyện ý chí kiên cường, niềm tin và tinh thần dũng cảm

Một người có thể thành công trong sự nghiệp hay không, đều giữ vai trò quyết định chính là ý chí, lòng tự tin, nghị lực và tinh thần khắc phục khó khăn. Trong quá trình dạy Lưu Mi, một vài lần tôi đã thiếu tự tin và nhụt chí nản lòng. Ví như, khi cháu không được là học sinh “ba tốt” do thành tích môn thể dục kém, khi tuyển chọn biểu diễn văn nghệ, do tuổi còn nhỏ nên cháu không được chọn và một số thành kiến của người lớn khiến cháu không có cơ hội thể hiện tài năng của mình cũng như không nhận được sự cổ vũ của mọi người.

Tóm lại, do tuổi còn nhỏ, mức độ trưởng thành về tâm lý không theo kịp tốc độ phát triển trí lực, cháu vẫn không thể thích ứng với môi trường kém hài hòa này, khiến bản thân cháu mất đi lòng tin. Trước đây, làm gì cháu cũng nói: “Con nhất định giành giải nhất”, những cháu đã khóc đã khóc từ trường về nhà vì chỉ giành được vị trí thứ hai trong cuộc thi hùng biện. Sau đó, cháu đã thay đổi, trước khi làm việc gì luôn nói: “Con cảm thấy còn không làm được”, sự mạnh dạn của cháu cũng giảm sút. Đứng trước tình hình đó, tôi nhận thức được sự tồn tại của “nguy cơ”, kiên quyết để cháu tạm dừng việc học và giúp cháu đi tìm “lòng tự tin đã mất”. Trước tiên, tôi cho cháu tham gia lớp sơ cấp mỹ thuật, trong lớp khoảng bốn, năm mươi học sinh, những bức tranh của cháu luôn được cô giáo biểu dương. Dần dần, sự tự tin đã trở lại với cháu. Cuối kỳ, cháu được bầu là một trong năm học sinh xuất sắc của lớp. Một học kỳ sau, cháu lại tham gia lớp học đàn accordeon và lớp mĩ thuật trung cấp. Trong số ba mươi học sinh học đàn, tuy nhỏ tuổi, song sau mỗi lần học ca khúc mới, cả lớp dường như chỉ có mỗi mình cháu có thể nắm được kỹ xảo diễn tấu và có thể trình diễn ngay trên lớp. Tôi cổ vũ để xây dựng niềm tự tin cho cháu, song không quá đà, cháu có tiến bộ thì khẳng định, có sai sót thì chỉ ra để cháu sửa. Làm phụ huynh, tôi chỉ có thể nỗ lực đối xử linh hoạt, kiên trì rèn luyện, khuyến khích con một cách hợp lý.

Một người từ nhỏ đã có tinh thần dũng cảm, khi lớn lên mới có tinh thần “dám làm”. Khi Lưu Mi ba tuổi, tôi cho cháu lên sân khấu biểu diễn. Trên sân khấu ca nhạc, cháu đọc thuộc thơ Đường trước một nghìn nghìn khán giả. Sau này, mỗi lần có cơ hội, tôi luôn sắp xếp cho cháu lên biểu diễn. Sau nhiều lần rèn luyện, cháu đã giữ được bình tĩnh, biểu diễn rất bài bản trong mọi trường hợp. Ví như, năm ba tuổi rưỡi cháu tham gia cuộc thi IQ; bốn tuổi rưỡi tham gia biểu diễn văn nghệ khu vực ngoại thành của thành phố Trường Sa, cháu không những đọc diễn cảm thơ tiếng Anh và tiếng Trung mà còn đảm nhiệm dẫn chương trình hai tiếng rưỡi, cầm danh sách và đọc rõ ràng từng tiết, được những người tham dự yêu thích và tán thưởng. Sau khi cháu học đàn accordeon năm tháng, cháu đã có thể biểu diễn độc tấu bốn bản nhạc vừa, không hề sai một nốt nào. Thậm chí, cháu có thể biểu diễn rất tự nhiên trước khán giả nước ngoài.

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!